Khi con người đã trút hơi thở hấp hối cuối cùng để về với đất thì liệu đã chấm hết không hay chết có phải là hết không? Tại sao người xưa lại cho rằng, trong 49 ngày linh hồn của người đã mất thường trở về nhà? Người chết làm gì trong 49 ngày? Gia đình sau 49 ngày nên làm gì để giúp linh hồn siêu thoát?
Có vô vàng câu hỏi được đặt ra trong thế giới tâm linh về người đã khuất này, vậy trong bài viết này, hãy cùng kinhphat24h lý giải về những thắc mắc trên nhé!
Người chết làm gì trong 49 ngày?
Khi tim ngừng đập và ngừng thở, người mất chỉ còn lại là tâm thức. Những gì họ có thể cảm nhận được xung quanh là trạng thái vui vẻ, hân hoan. Mặc dù xung quanh thể xác của người đã khuất, những người thân đang thất thần và bối rối. Lúc này bất giác họ mới nhận thức được việc họ qua đời và bắt đầu đau đớn, nuối tiết.
Thời điểm hồn lìa khỏi xác, có thể vong linh đôi khi vẫn chưa biết rằng mình đã rời khỏi trần thế. Chỉ sau khi gia đình làm lễ nhập quan thì vong linh mới nhận ra bản thân mình đã mất. Tuy nhiên, lúc này vong hồn vẫn sẽ quanh quẩn ở trần thế chứ không chuyển kiếp ngay.
Đối với nghiệp của mỗi người khi còn sống đã tạo ra mà sẽ có thời gian ở lại cõi tạm nhiều ít khác nhau. Tâm thức của người mất trong 49 ngày sẽ rơi vào trạng thái của sự sáng suốt. Người mất có thể cảm nhận những cảm xúc của người khác dễ dàng. Tuy nhiên, người còn sống sẽ không cảm nhận được người khuất.
Lời đáp cho câu hỏi người chết làm gì trong 49 ngày mất là họ vẫn tồn tại ở xung quanh người nhà. Nhưng lúc này họ chỉ tồn tại là một vong linh, người trần không thể cảm nhận và nhìn thấy được. Đó chính là lý do, trong 49 ngày, gia chủ vẫn cần phải thực hiện những điều hàng ngày như cúng cơm, đèn hương xem như người mất còn sống.
Tuy nhiên, không có bất cứ điều gì chứng minh cho việc vong linh ở nhà hay thực hiện các thói quen khi còn sống không. Tuy nhiên, từ xưa cho đến nay, đây cũng chỉ là quan niệm về tâm linh của dân ta.
49 ngày sau khi mất người chết sẽ làm gì?
Thế giới tâm linh với hàng vạn điều kỳ lạ mà chúng ta không thể lý giải. Cũng vì vậy mà những điều liên quan đến tâm linh của người Việt luôn được đề cao. Người mất sau khi lìa khỏi xác thì họ không hề biến mất hay chấm hết, mà 49 ngày sau khi mất, đơn giản họ chỉ luân hồi đi về cõi vĩnh hằng. Đây chính là một trong những quan niệm tâm linh đã tồn tại từ xưa nay.
Theo tâm linh, con người luôn có hai phần là thể xác và linh hồn. Khi con người mất, linh hồn của họ sẽ dần rời khỏi cơ thể. Tuy nhiên, chết không phải là chấm hết, mà linh hồn lúc này đã trở thành một vong linh và đi đến một thế giới khác.
Trong đạo Phật cũng đã có những bài giảng về việc này, rằng con người chúng ta đến với thế giới này chỉ là cõi tạm. Khi người mất cũng không thể đem theo những thứ như tiền tài, của cải, vật chất. Chính vì vậy, người khi mất chỉ là việc luân hồi chuyển kiếp về một cõi sống khác.
Gia đình sau 49 ngày nên làm gì cho người mất?
Gia chủ sau 49 ngày nên làm gì cho vong linh thì theo Phật giáo, người chết nếu sau 49 ngày đã đi đầu thai thì họ sẽ không về nhà nữa. Nếu có chỉ là linh hồn của họ vẫn còn lưu luyến với người thân. Ngoài ra, việc thực hiện lễ cúng cầu siêu cũng là một lời nhắc nhở để giúp cho linh hồn người mất có thể hướng thiện. Vì vậy, gia đình đừng nên quá lo lắng mà hãy thực hiện những hoạt động công đức sau để giúp cho người mất hướng thiện.
- Phóng sinh: Gia đình có thể phóng sinh các loài động vật như: Chim, cá, mèo,… để tạo công đức, giúp cho người mất giảm bớt nghiệp.
- Ăn chay: Việc gia đình thực hiện việc ăn chay và cúng chay có thể giúp người mất và bản thân tạo ra sự thanh tịnh.
- Niệm kinh Phật: Gia đình nên niệm kinh Phật để giúp hương linh người mất sớm vãng sanh cõi Tịnh độ.
Nếu gia đình có điều kiện kinh tế khó khăn thì có thể phóng sinh tùy vào khả năng kinh tế của mình. Quan trọng nhất là khi thực hiện lễ cúng cầu siêu thì mọi người phải thành tâm nguyện cầu và tỏ lòng thành kính cho người mất.
Khi kết thúc 49 ngày mất gia đình có cần cúng cơm nữa không?
Người chết sau 49 ngày, thần thức của họ đã tìm được cảnh giới để tái sinh. Thông thường, họ sẽ hướng về một cõi của lục đạo. Ví dụ, nếu sinh vào cõi trời thì vong linh sẽ không dùng bữa như con người nữa, bởi vì món ăn ở cõi trần sẽ có thượng vị hơn gấp nhiều lần.
Đối với phong tục của người dân Việt Nam, việc chuẩn bị vật phẩm và cỗ để dâng ông bà tổ tiên còn thể hiện sự tôn trọng, thành tâm và lòng thành của những người con, người cháu. Do đó, để báo đáp, tri ân công ơn của tổ tiên thì vào những ngày giỗ hay lễ, gia đình nên chuẩn bị một mâm cơm và hoa quả để dâng hương, việc này rất được xem trọng.
Mặt khác, người trần mắt thịt không biết được sau 49 ngày người chết làm gì hay đi về đâu nên việc dâng hương được xem như là một truyền thống của dân tộc đầy tốt đẹp, cần được lưu giữ và truyền sang nhiều đời khác.
Tóm lại, sau 49 ngày gia đình không cần cúng cơm nữa, thay vào đó, các ngày lễ, giỗ gia đình cần phải chuẩn bị mâm cơm như theo phong tục của người Việt Nam. Tuy nhiên, gia đạo không cần đặt nặng vào vấn đề về hình thức bên ngoài quá nhiều mà gây lãng phí khi dâng cúng. Lễ có thể đơn giản nhưng quan trọng vẫn là lòng thành tâm và thành kính, khi đó mới thật sự ý nghĩa và đúng với mục đích là tri ân, tưởng nhớ.